Cảm ơn bạn đã ghé thăm trang web của Giáo Xứ Hải Sơn. Xin Chúa chúc lành cho bạn!
5 PHÚT LỜI CHÚA TỪ 11 - 20/02/2019
Ngày đăng: 15/02/2019

5 PHÚT LỜI CHÚA TỪ 11 - 20/02/2019

11/02/19 THỨ HAI TUẦN 5 TN
Đức Mẹ Lộ Đức
Mc 6,53-56

 

TÌNH YÊU LÀ PHƯƠNG DƯỢC

“Người ta cũng đặt kẻ đau ốm ở ngoài chợ và xin Chúa Giê-su cho họ được chạm đến tua áo choàng của Người; và bất cứ ai chạm đến, thì đều được khỏi.” (Mc 6,56)

Suy niệm: Ngày Quốc Tế Bệnh Nhân được thánh giáo hoàng Gio-an Phao-lô II thiết lập liên kết với ngày lễ kính Đức Mẹ tại Lộ Đức, nơi khách hành hương tuôn đến xin chữa bệnh và chứng kiến những phép lạ chữa lành. Chính ngài cũng chứng nhân về những ơn lạ Thiên Chúa ban cho trong những đau đớn thương tích của ngài. Kinh nghiệm được chữa lành như thế cũng là kinh nghiệm về tình yêu của Thiên Chúa, bởi mọi sự chữa lành đều xuất phát từ lòng thương xót của Thiên Chúa. Nói cách khác, lòng thương xót là phương dược Thiên Chúa chữa lành mọi cơn đau đớn bệnh tật của con người. Bất cứ ai chạm đến Chúa đều được khỏi. Niềm tin vững mạnh đó càng thôi thúc bệnh nhân mọi thời nài xin Mẹ khẩn cầu Chúa thương chữa lành những ai đang đau đớn thể xác, tinh thần và linh hồn, những người đang đối mặt với bệnh tật. Tình yêu của Chúa chữa lành bệnh nhân, tình yêu của Mẹ khẩn nài cho bệnh nhân.

Mời Bạn: Thiên Chúa đặt bạn giữa các bệnh nhân như những sứ giả tình yêu của Thiên Chúa. Nhiều người lầm tưởng tình yêu là tình dục, là tiền bạc hay quà tặng. Tình yêu các bệnh nhân và nhân loại cần đến là tình yêu chân thật. Họ cần nghe tình yêu, cần thấy tình yêu, cần tình yêu chạm đến trái tim. Họ cần loại tình yêu như “món nợ” nhau mà thánh Phao-lô nói đến (Rm 13,8).

Sống Lời Chúa: Đi thăm hay chăm sóc một bệnh nhân như đang thăm và chăm sóc Chúa vậy.

Cầu nguyện: Xin Chúa cho mọi bệnh nhân gặp được niềm vui nơi Chúa.

 

12/02/19 THỨ BA TUẦN 5 TN
Mc 7,1-13

 

THỜ PHƯỢNG CHÚA THEO CÁCH CHÚA MUỐN

“Dân này tôn kính ta bằng môi miệng, còn lòng chúng thì lại xa Ta. Chúng có thờ phượng Ta thì cũng vô ích, vì giáo lý chúng giảng dạy chỉ là giới luật phàm nhân.” (Mc 7,6-7)

Suy niệm: Trong một vở kịch của G. Marcel có tình huống: một người vợ dự định tặng cho chồng món quà sinh nhật là một đôi giày thật đẹp. Chẳng may anh chồng bị tai nạn phải cưa mất đôi chân. Chị vợ vẫn nhất quyết giữ ý định cũ của mình bất chấp giờ đây chồng mình không còn chân để đi giày nữa. Đôi giày thay vì là một món quà đem lại niềm vui hạnh phúc thì lại trở thành một sự xúc phạm nặng nề. Cách giữ luật theo kiểu người Pha-ri-sêu cũng thế. Thay vì thờ phượng Chúa bằng cuộc sống “công bình, nhân ái và thành tín” như Ngài mong muốn (Mt 23,23) thì họ chỉ dành cho Ngài những lời lẽ ngoài môi miệng và tuân giữ “những giới luật phàm nhân.” Như thế không phải là xúc phạm nặng nề đến Chúa hay sao?

Mời Bạn: Chúng ta có thực sự thờ phượng Chúa đúng như lòng Chúa mong muốn không? Chúng ta không thiếu những nghi lễ long trọng nhưng chúng ta đã sống công bình và nhân ái chưa? Liệu chúng ta đã đồng cảm với những người khổ đau, nghèo đói? Liệu chúng ta đã bênh vực, chia sẻ với những người đang chịu bất công, bị loại bỏ bên lề xã hội? Nếu chưa sống như thế, chúng ta mới chỉ thờ Chúa ngoài môi miệng, chưa đúng như lòng Chúa mong muốn.

Sống Lời Chúa: Xem, xét, và làm một việc theo tinh thần Tin Mừng để chia sẻ với người đau khổ sống bên cạnh bạn.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giúp con biết thờ phượng Chúa với tất cả tấm lòng, không viện lý do này khác để tránh né việc thực thi công bằng và nhân ái.

 

13/02/19 THỨ TƯ TUẦN 5 TN
Mc 7,14-23

 

ĐIỀU LÀM CHO Ô UẾ

Chính cái từ con người xuất ra, là cái làm cho con người ra ô uế.” (Mc 7,15)

Suy niệm: Môi trường thiên nhiên ngày nay đang bị ô nhiễm trầm trọng chẳng phải tự nó làm cho nó ô uế. Chính từ tâm địa xấu xa của con người dẫn đến những hành động làm cho môi trường bị ô uế và làm hại ngược lại con người sống trong đó. Thức ăn tự nó chẳng phải là thứ gì ô uế và không làm cho ô uế tâm hồn người ăn nó. Tâm hồn người ta bị ô uế là do lòng dạ xấu xa của họ. Từ tấm lòng xấu mới xuất ra những thứ xấu xa. “Lòng đầy thì mới nói ra.” Đức Giê-su liệt kê một loạt tội lỗi làm cho con người ra ô uế và chúng phát xuất từ lòng xấu: tà dâm, trộm cắp, giết người, ngoại tình, tham lam, độc ác, xảo trá, trác táng, ganh tị, phỉ báng, kiêu ngạo, ngông cuồng. Tội lỗi bắt nguồn từ trong ý muốn, trong lòng. Nếu có hành động biểu lộ ra bên ngoài thì đó chỉ là biểu hiện của cái lòng đã phạm tội.

Mời Bạn: Những tội lỗi được Đức Giê-su liệt kê vốn xuất phát từ lòng xấu của con người. Kể ra những tội lỗi xấu xa này, Đức Giê-su không có chỉ khuyên phải tránh những tội lỗi ấy, vì đó chỉ là cách “chữa bệnh theo triệu chứng”; nhưng Người muốn truy đến tận nguồn gốc phát sinh ra tội là lòng người, vì cỏ phải nhổ tận gốc, bệnh phải chữa tận căn. Bạn có thể nhận thấy mình có tội, nhưng bạn đã biết đâu là gốc rễ tội lỗi đó, đâu là “mối tội đầu” của bạn chưa?

Sống Lời Chúa: Mỗi khi kiểm điểm đời sống thấy mình phạm tội này tội kia, mời bạn xét thêm động lực nào đã tác động khiến bạn làm như thế.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, Giáo Hội Chúa là thánh thiện, nhưng con cái Giáo Hội là những tội nhân. Xin cho chúng con khi nỗ lực canh tân Giáo Hội thì trước hết hãy nỗ lực canh tân lòng mình.

 

14/02/19 THỨ NĂM TUẦN 5 TN
Th. Xy-ri-lô, đan sĩ và Mê-tô-đi-ô, giám mục
Mc 7,24-30

 

NHỮNG VỤN BÁNH NHỎ

Một người đàn bà có đứa con gái nhỏ bị quỷ ám, vừa nghe nói đến Chúa Giê-su, liền vào sấp mình dưới chân Người. Bà là người Hy lạp, gốc Phê-ni-xi thuộc xứ Xy-ri-a. Bà xin Người trừ quỷ cho con gái bà. (Mc 7,25-26)

Suy niệm: Có vẻ như Chúa Giê-su mắc chứng kỳ thị chủng tộc nặng: người Do thái được coi là “con cái trong nhà”, được hưởng nguyên miếng bánh to; còn người phụ nữ gốc Phê-ni-xi này là người Hy lạp thì bị coi như “con chó con”, chỉ trông chờ những vụn bánh nhỏ từ bàn ăn rơi xuống. Nhưng thực ra chính cái gút khúc mắc đến cực điểm ấy lại được giải kết thật “có hậu”: người đàn bà “ngoại giáo” này được toại nguyện nhờ niềm tin mãnh liệt của bà. Ở nhiều nơi hành hương như Trà Kiệu, La Vang… chẳng hạn, anh chị em lương dân lại chứng kiến những phép lạ, được hưởng những ơn lành chẳng kém gì người công giáo. Phải chăng đó là “những vụn bánh nhỏ” giúp kiểm nghiệm những niềm tin lớn đang hiện hữu nơi tâm hồn biết bao anh em lương dân?

Mời Bạn: Chúa vẫn thực hiện những phép lạ lớn lao một cách âm thầm như ngày nào. Và Ngài đang mời bạn tiếp tay với Ngài dẫn đường cho những anh em đó trở thành “con cái trong nhà” cách trọn vẹn để họ không chỉ hưởng một vài “vụn bánh nhỏ” phép lạ mà còn được cả tấm bánh to là chính Thánh Thể Đức Giê-su Ki-tô.

Chia sẻ: Có gì khác giữa niềm tin của một người lương dân và đức tin của người Ki-tô hữu ?

Sống Lời Chúa: Đem “tấm bánh Tin Mừng” hằng ngày đến cho anh chị em lương dân bằng cách mỗi ngày làm một việc tốt và cầu nguyện cho họ.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin dạy con sống quảng đại bao dung với mọi người.

 

15/02/19 THỨ SÁU TUẦN 5 TN
Mc 7,31-37

 

“ÉP-PHA-TA!”: HÃY MỞ RA!

“Ông ấy làm việc gì cũng tốt đẹp cả.” (Mc 7,37)

Suy niệm: Trong truyện ngắn Máu Cá (tức máu lạnh), nhà văn Nguyễn Minh Châu (1930-89) kể chuyện một bà mẹ trẻ mất con ở ga Hàng Cỏ, kêu la thảm thiết, nhưng chẳng ai đoái hoài. Nhà văn xin một công an trực rao trên loa, người này cũng chẳng nói chẳng rằng. Cả ngàn người trên ga Hàng Cỏ như điếc, như câm trước nỗi khổ của người mẹ quẫn trí vì mất con! Bài Tin Mừng cho thấy Đức Giê-su không dửng dưng trước đau khổ của con người; Ngài đã chữa lành cho người câm điếc. Lời tán dương của đám đông gợi nhớ lại lời kết luận của sách Sáng Thế về công trình sáng tạo (1,31). Đức Giê-su đến để phục hồi sự tốt đẹp của công cuộc sáng tạo: một thế giới trong đó mọi người tin nhận và sống tư thế con thảo của Cha trên trời, nhìn vào mặt người khác và nhận ra họ là anh em, chị em của mình.

Mời Bạn: Bệnh điếc và câm tinh thần khiến bạn mất khả năng sống mối tương quan với Chúa và người khác trong Nước Trời của Đức Giê-su. Hãy xin Chúa nói “Ép-pha-ta” để bạn biết lắng nghe tiếng Chúa và tiếng của người lân cận, cũng như biết mở miệng loan báo Tin Mừng và nói những điều tốt đẹp, đem lại niềm vui cho người khác.

Chia sẻ: Bạn mất khả năng lắng nghe người khác trong trường hợp nào?

Sống Lời Chúa: Tôi sẽ tập sự hoán cải: đổi mới cái nhìn về cuộc đời, thế giới, người chung quanh, để hợp với tư cách công dân một Nước Trời công lý, hòa bình, và yêu thương của Đức Giê-su.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin mở tai con, để con biết lắng nghe Lời Chúa. Xin mở miệng con, để con mạnh dạn loan báo Tin Mừng. Xin mở mắt con, để con nhận ra Chúa nơi người anh em.

 

16/02/19 THỨ BẢY TUẦN 5 TN
Mc 8,1-10

 

GIỮ TRỌN LỜI THỀ KHI BẺ BÁNH

Người cầm lấy bánh, dâng lời tạ ơn, bẻ ra, trao cho các môn đệ để các ông dọn ra cho dân chúng. (Mc 8,6)

Suy niệm: Nhà văn Quyên Di khi suy niệm về việc Chúa Giê-su “bẻ bánh” đã kể lại sự tích “Đồng Tiền Vạn Lịch” trong ca dao. Ngày xưa, các đôi nam nữ lấy đồng tiền kẽm bẻ làm đôi, mỗi người giữ một nửa, thề rằng khi nào hai người nên duyên vợ chồng chung sống với nhau, như hai mảnh đồng tiền ráp lại thành một đồng tiền trọn vẹn lúc đó họ mới trọn vẹn hạnh phúc. Từ chuyện “bẻ tiền” đến chuyện “bẻ bánh”: Chúa Giê-su không chỉ bẻ đôi tấm bánh, làm phép lạ cho dân chúng ăn no nê; Ngài còn bẻ tấm bánh trong bữa Tiệc Ly để biến nó thành Mình Ngài, để con người ăn và được sống và sống dồi dào. Trong tấm bánh được bẻ ra đó, Ngài trao thân gửi phận cho chúng ta để giữ trọn lời thề “ở với chúng ta mọi ngày cho đến tận thế.”

Mời Bạn: Cử chỉ bẻ bánh của Chúa Giêsu đã trở thành cử chỉ hết sức thân thương: Các môn đệ nhận ra Ngài và nhận ra nhau mỗi khi cử hành “lễ bẻ bánh.” Bắt chước Chúa Giê-su, bạn hãy “bẻ đôi tấm bánh đời” để muôn người được “no nê” và sống vui với tình hiệp nhất trong tình thương Thiên Chúa.

Chia sẻ: Không chỉ bố thí của dư thừa mà còn biết giảm bớt lợi nhuận để góp phần bảo vệ môi trường, đó chính là cách “bẻ một góc đồng tiền” thời nay để chia sẻ với những người nghèo thời nay. Bạn có suy nghĩ gì về ý tưởng đó?

Sống Lời Chúa: Luôn trích một chút từ khoản chi tiêu hằng ngày dành riêng để sẵn sàng chia sẻ cho người nghèo.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, trên Thập giá Chúa đã bẻ tấm bánh thân mình và hiến trao cho chúng con. Xin cho cuộc đời của chúng con trở nên tấm bánh tình yêu, bẻ ra cho muôn người.

 

17/02/19 CHÚA NHẬT TUẦN 6 TN – C
Lc 6,17.20-26

 

NGHÈO LÀ MỐI PHÚC

Phúc cho anh em là những kẻ nghèo khó, vì nước Thiên Chúa là của anh em.” (Lc 6,20)

Suy niệm: Con người trần thế tìm mọi cách để dành cho bằng được giàu sang, quyền thế, cho dù phải gây thù chuốc hận, cho dù phải gây ra những cuộc chiến tương tàn khốc hại… Đang khi đó, Chúa Giê-su lại coi nghèo là một mối phúc. Chắc chắn, Ngài chống lại thứ nghèo làm tổn thương nhân phẩm. Ngài muốn con người được sự giàu có vĩnh cửu: được cả Nước Trời làm gia nghiệp, chứ không phải thứ giàu có chỉ đem lại niềm hạnh phúc chóng vánh, tạm thời ở đời này. Để đạt được thứ giàu sang bền vững ấy phải biết làm cho mình nghèo đi những thứ của cải tạm bợ và giả trá. Nghèo có phúc là: – nắm giữ chức quyền nhưng không tham quyền cố vị trái lại phục vụ trong khiêm tốn; – làm ra của cải vật chất nhưng không bị lệ thuộc vào chúng, trái lại biết “hằng ngày dùng đủ” và cảm thông chia sẻ với nhau trong tình anh em. Nghèo như thế, chiến tranh, hận thù mới biến mất, và thế giới này chỉ còn có tình mến chan hoà. Nghèo như thế mới là mối phúc.

Mời Bạn: “Trong thế giới chúng ta, tiền, lợi nhuận, sự khao khát của cải vật chất phá hỏng mọi tương quan, đức nghèo chọn lựa cách tự nguyện trong đoàn kết và chia sẻ dạy ta lòng biết ơn và biết sống cách vô vị lợi, cậy trông và phó thác” (Sr Christianne, fmm). Lời chia sẻ đó có làm cho chúng ta suy nghĩ để sống nghèo như mối phúc của Chúa Giê-su không? Bạn hãy chia sẻ mục đích sống nghèo mà bạn sẽ chọn lựa.

Sống Lời Chúa: Trong tương quan với người khác, ta nghĩ đến tình nghĩa hơn là tư lợi.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, con xin ký thác đường đời con cho Chúa. Amen.

 

18/02/19 THỨ HAI TUẦN 6 TN
Mc 8,14-21

 

“MEN” NÀO CHO TA “SAY”?

“Anh em phải coi chừng, phải đề phòng men Pha-ri-sêu và men Hê-rô-đê.” (Mc 8,15)

Suy niệm: Từ thời Ai Cập cổ đại, người ta đã dùng men để làm bánh mì, làm rượu. Mãi đến năm 1857 nhà khoa học Louis Pasteur mới khám phá ra rằng men thực ra là một thứ vi sinh vật thuộc loài nấm, âm thầm mọc rễ đâm chồi bên trong các chất hữu cơ và biến chất chúng. Có những loài men hữu ích loài người biết được và sử dụng, nhưng cũng có hàng ngàn thứ men có hại như men chua, men thối làm hư hỏng thức ăn, thậm chí gây nhiễm độc chết người. Chúa Giê-su cho biết về mặt thiêng liêng cũng có nhiều thứ “men.” Có thứ “men Nước Trời” mà người môn đệ Ki-tô đem thấm nhập vào trong thúng bột thế giới và âm thầm làm nó dậy men. Cũng có thứ men mà Chúa cảnh giác các môn đệ phải coi chừng, loại bỏ: men Pha-ri-sêu và men Hê-rô-đê.

Mời Bạn: Men Pha-ri-sêu và men Hê-rô-đê vẫn còn sinh sôi nảy nở trong thời đại chúng ta. Đó là thói kiêu căng giả hình, đánh mất lòng nhân nghĩa. Đó là “men” thực dụng, nặng về tiền bạc và vật chất, sống hưởng thụ và ích kỷ, “men” dâm ô, qua sách báo phim ảnh xấu khiến chúng ta vì đam mê chúng mà trở nên lãnh đạm thù nghịch với tình yêu Chúa và ơn cứu độ của Ngài. Bạn đang “say” thứ men nào, “men trần tục” hay “men Ki-tô”?

Sống Lời Chúa: Cổ võ trong cộng đoàn bạn một chiến dịch loại bỏ “men” xấu (phim ảnh xấu, gương xấu…) và “cấy men” tốt (việc làm gương sáng…).

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã giao cho con sứ mạng làm men để biến đổi trần gian nên thánh. Xin Lời Chúa và Thánh Thể Chúa gìn giữ con khỏi men xấu và giúp con sống thánh thiện giữa đời.

 

19/02/19 THỨ BA TUẦN 6 TN
Mc 8,14-21

 

KÝ ỨC ĐỨC TIN

“Khi Thầy bẻ bảy chiếc bánh cho bốn ngàn người ăn, anh em đã thu lại được bao nhiêu giỏ đầy mẩu bánh?” Các ông nói: “Thưa, được bảy.” Chúa Giê-su bảo các ông: “Anh em chưa hiểu ư?” (Mc 8,20-21)

Suy niệm: Lãng quên những việc Chúa làm là nguyên nhân mất đức tin, bởi vì ký ức đức tin là muối của cuộc sống Ki-tô hữu, nếu không có nó, chúng ta không thể tiến bước. ĐTC Phan-xi-cô đã quả quyết như thế. Để nuôi dưỡng đức tin cho dân Do Thái trong hành trình về Đất Hứa, Mô-sê luôn kêu gọi dân này nhớ lại những việc Thiên Chúa đã làm cho họ (Đnl 7,18;32,7). Chúa Giê-su nhắc lại cho các môn đệ nhớ lại những phép lạ Ngài làm để họ tin vào Ngài. Chúa còn hứa ban Thánh Thần để làm cho các ông nhớ lại những lời Ngài dạy mà làm theo (Ga 14,26). Đánh mất ký ức đức tin là đánh mất căn tính Ki-tô hữu. Vì thế, nhớ lại những việc Chúa làm, các lời Chúa dạy và những lần gặp gỡ thân thiết với Chúa là một phần thiết yếu của cuộc sống Ki-tô hữu.

Mời Bạn: Chúng ta nhận được đức tin không phải từ bưu điện hay từ công ty phát hành nào, nhưng từ Thiên Chúa và những người Ngài dùng để chuyển đạt đức tin cho chúng ta. Thánh Phao-lô đã nhắc cho Ti-mô-thê nhớ lại đức tin của bà ngoại và mẹ của ông để ông vững đức tin. Ký ức đức tin nơi bạn còn sống động chứ? Nếu bạn đang lãng quên, hãy nài xin Thánh Thần khơi dậy lại cho bạn.

Sống Lời Chúa: Gặp Chúa và nhớ lại những việc Chúa đã làm cho bạn, nhớ lại những người truyền đạt đức tin cho bạn và hãy tạ ơn Chúa.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, lòng con reo vui nhận ra những ơn lành Chúa đã ban cho con. Xin đừng để con mất trí nhớ về đức tin, kẻo con xa Chúa mất.

 

20/02/19 thứ tư tuần 6 tn
Th. Phan-xi-cô Mác-tô và Gia-xin-ta Mác-tô
Mc 8,22-26

 

HÀNH TRÌNH MỞ MẮT ĐỨC TIN

Người cầm lấy tay anh mù, đưa ra khỏi làng, nhổ nước miếng vào mắt anh, đặt tay trên anh và hỏi: “Anh có thấy gì không?” (Mc 8,23)

Suy niệm: Để chữa lành anh mù hôm nay, Chúa Giê-su đã làm một loạt các hành động: “cầm tay”, “đưa đi”, “nhổ nước miếng”, “đặt tay” và “hỏi”, thế mà hiệu quả là anh ta chỉ thấy lờ mờ. Tại sao Chúa Giê-su phải vất vả như vậy? Ở các lần chữa bệnh khác, Chúa chỉ cần nói một lời là đem lại hiệu quả tức thì: kẻ què đi được, kẻ chết sống lại (x. Mc 1,11; Lc 7,14; Ga 11,43…). Phải chăng vì ca bệnh hôm nay quá khó khiến Ngài phải đặt tay trên mắt anh một lần nữa? Hẳn là không. Nhưng hành động như thế, Chúa muốn cho các môn đệ thấy hành trình mở mắt đức tin của họ cũng diễn ra như vậy. Họ đã theo Chúa bao năm nhưng con mắt đức tin của họ vẫn mù tối. Trước khi chữa lành cho anh mù, Chúa đã nặng lời trách các ông: “Lòng anh em ngu muội thế sao? Anh em có mắt mà không thấy, có tai mà không nghe ư?” (Mc 8,17-18). Quả thế, các ông chỉ thực sự thấy và biết Chúa cách tỏ tường khi Ngài từ cõi chết sống lại.

Mời Bạn: “Con có thấy gì không?” Ngày hôm nay Chúa vẫn hỏi mỗi người chúng ta như thế. Có thể con mắt thể lý của chúng ta thấy rõ ràng nhưng chưa chắc con mắt đức tin đang thật sự sáng tỏ. Vậy, muốn được Chúa mở con mắt đức tin, bạn hãy để Ngài chạm đến, cầm lấy và dẫn bạn đi trên con đường của Ngài.

Sống Lời Chúa: Bạn hãy đi thăm hỏi những người già yếu, bệnh tật trong khu xóm của mình.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin mở mắt đức tin cho con, để con nhìn thấy Chúa hiện diện trong mỗi người anh em, trong mỗi biến cố và trong mỗi giây phút của đời con. Amen.

You are here: Trang chủ >> Lời Chúa >> 5 phút Lời Chúa